19- TU TẬP TỪ TỪ KHÔNG ỨC CHẾ TÂM
(01:04:02) Phật
tử 5: Kính thưa Thầy cho con hỏi về tu tập. Trong cái giai đoạn tu tập
của con, thì bây giờ thì con đang tập ăn ngày một bữa. Thì con xin hỏi là: Có
những khi mà con phải uống thêm nước ngọt, khi mà lúc con thấy mệt mỏi….
Ý con là nhiều
khi con mệt mỏi thì con muốn dứt ra, vì con không muốn phụ thuộc vào nước ngọt,
hay là một cái gì thêm ạ. Thì ý con muốn hỏi là cái giai đoạn của con như thế
được hay không? Hay là con phải ăn thêm, con phải uống thêm ạ?
Trưởng
lão: Theo cái sự
tu tập thì mình tập dần con, đừng ức chế nó quá. Cho nên thí dụ con mới tu tập
ăn ngày một bữa, con tập bây giờ ăn một bữa, nhưng mà có thể con uống thêm nước
ngọt. Có vậy thôi. Rồi sau lần lần, buổi sáng hoặc buổi chiều, bắt đầu bây giờ
buổi sáng mình bỏ luôn, hay hoặc buổi chiều mình bỏ thì buổi sáng mình còn giữ
lại. Nghe không? Lần lượt.
Bởi vì Phật
pháp dạy chúng ta là tu tập, chứ không phải dạy chúng ta ức chế. Cho nên từ cái
ăn uống cũng là tập luyện, chứ không phải là nghe người ta ăn một bữa, cái mình
vô cũng tập ăn một bữa. Ít bữa cơ thể mình nó sanh ra bệnh nó ốm, nó gầy xuống
thì nó nguy hiểm lắm. Mình tập từ từ để cho nó quen. Nó quen rồi thì không có
gì hết, mình cố gắng tập. Vậy nó mới đúng con. Chứ mình lấy ý chí của mình để
mình chống lại cái nghiệp của mình là mình sẽ thắng đó, chứ không phải không
đâu, nhưng mà cái nghiệp thân của mình nó rất là nguy hiểm. Bởi vì trong cái
giai đoạn này mình cần phải có sức khỏe, mình cần có cái thân khỏe mạnh để mình
tu tập. Bởi vì con đường tu nó có nhiều cái gian khổ, nó có nhiều cái khó khăn,
chứ nó không phải đơn giản. Nói thì nói vậy, chứ mình tu rồi, khi mà ý thức nó
không làm việc, thì nó có những cái tưởng thức mà không đủ sức thì cái cơ thể của
mình không thể thắng.
Cho nên con
tập dần dần, cho đến khi hoàn toàn con ăn ngày một bữa, con không có uống thêm
sữa, thêm gì nữa hết, thêm nước ngọt. Từ từ con, đừng có nghĩ rằng mình tu 1
năm, 2 năm, mà mình tu được tới kết quả cuối cùng là mình đạt được trong bao
nhiêu cũng được, trong bao nhiêu thời gian cũng được…

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét