92- TUỔI GIÀ CHỈ TU PHÁP XẢ, TUỔI TRẺ NÊN TU CÓ THỨ LỚP
(00:00) Phật
tử: Hiện giờ, con không biết nên tu pháp nào nữa, nhờ Thầy tìm hộ dùm con một
pháp tu. Chứ hiện giờ con không biết đặc tướng của con ra sao nữa. Khi mà con
tu 18 đề mục hơi thở không thành, nhưng con sẽ tu 18 đề mục lại sao này?
Trưởng
lão: Đây là một cái
câu hỏi để cho chúng ta biết ở trong cái bài kinh Bát Thành, và chín cái món ăn
này. Thật sự ra những cái bài kinh này đều là những lời dạy này của Phật dạy để
chúng ta biết được. Khi nào chúng ta ôm Bát Thành, mà khi nào chúng ta tu chín
món ăn này? Các con đã đọc “Những lời Phật Dạy” từ tập một đến
tập hai, tập ba thì mấy con đã có đọc những bài kinh này rồi hết rồi. Không có
người nào là không đọc. Cho nên vì vậy mà trên cái đạo lộ này thì các con phải
biết rằng bất kì tu một cái pháp nào thì các con cũng phải giới luật phải
nghiêm chỉnh hết. Cho nên muốn tu là phải thọ Bát Quan Trai chứ không thể nào
nói tui muốn ôm một pháp ở trong tám cái phương pháp này, lấy một pháp mà tu.
Nhưng mà chúng ta phải biết lúc nào mà chúng ta tu một pháp.
Bây giờ đó,
mấy con muốn tu một pháp, thì các con phải thấy giới luật nghiêm chỉnh. Ăn, ngủ,
độc cư, nhẫn nhục, tùy thuận, bằng lòng. Con phải sống được những cái đức hạnh
này thì các con sẽ ôm một pháp trong tám cái pháp của Bát Thành. Mà nếu mà các
con sống được nhẫn nhục, tùy thuận, bằng lòng, ăn, ngủ, độc cư trọn vẹn thì các
con phải thực hiện chín cái món ăn này. Các con nghe chưa? Nếu mà chưa thực hiện
chín cái món ăn này thì các con ôm một cái pháp trong Bát Thành rất là khó
khăn. Các con hiểu không? Nó đâu phải dễ.
Cho nên nói
chín món ăn để chúng ta thấy từng bậc của sự tu tập cho nó rõ ràng. Muốn nhập
thiền thì phải cái món nào mới nhập thiền? Phải không? Cái món ăn nào mới nhập
thiền? Muốn tu tập một cái pháp gì thì phải có cái pháp trước đó để nó thực hiện
tới cái pháp kế. Chín món ăn này rất là độc đáo mấy con. Nó có thứ lớp rất là
rõ ràng đó. Các con hiểu chưa? Cho nên vì vậy mà trong chín món ăn này, bởi vì
món ăn là mình phải tập hàng ngày thì mình mới thực hiện cái pháp kế đó. Cũng
như bây giờ Thầy muốn nhập định mà Thầy không có thực hiện được Tứ Niệm Xứ cho
nó cụ thể, cho nó rõ ràng thì chúng ta làm sao? Tức là nó cũng phải có bảy năng
lực của Giác Chi, chúng ta mới nhập được định chứ. Tức là món ăn của Thiền Định
nó phải là Giác Chi. Mà bây giờ mình chưa có năng lực Giác Chi mà muốn nhập Thiền
Định là làm sao nhập?
Đức Phật đã
xác định điều này cụ thể lắm. Cho nên thực hiện, mà muốn có được Bảy Giác Chi
thì phải thực hiện pháp nào? Trong mấy món ăn của Bảy Giác Chi là cái gì? Chứ
bây giờ mình muốn Bảy Giác Chi, rồi mình cứ Trạch Pháp Giác Chi, rồi mình tu
mình gọi là Tinh Tấn Giác Chi, rồi Hỷ Giác Chi, xả Giác Chi. Mình tự đặt ra chứ
nó đâu phải có nó. Còn bây giờ các con muốn tu Tứ Niệm Xứ, thì trước khi tu Tứ
Niệm Xứ các con phải có pháp gì? Cái món ăn của Tứ Niệm Xứ là ăn cái gì nó mới
có Tứ Niệm Xứ chứ. Bộ khi không nó có Tứ Niệm Xứ liền cho mấy con sao? Các con
hiểu chín cái món ăn đó, đó là cái phương pháp rất là logic.
Nghĩa là nó
nối liền như một then chuyền của nó trong cái phương pháp tu. Mà bây giờ muốn
ôm một cái pháp Bát Thành này muốn tu một cái tâm xả. Mà các con muốn thực hiện
cái tâm xả thì phải giới luật nghiêm chỉnh. Mà giới luật nghiêm chỉnh được thì
các con phải thực hiện những cái món ăn này. Các con hiểu chưa? Nó mới ly dục,
ly ác pháp được chứ. Đó thì các con thấy nó cụ thể và rõ ràng. Để thấy cái hướng
đi của nó rất là cụ thể. Cho nên ở đây chúng ta tu tập, cho nên bây giờ, bây giờ
chúng ta nhìn mình, mình có thể ôm Tâm Từ mình đi vào được không? Mình có thể
ôm Tâm Xả mình đi được vào không? Chưa, chưa được đâu.
Cho nên vì vậy
mà Thầy dạy các bác ở đây, những người lớn tuổi nên ôm cái pháp Xả mà tu tức là
Bát Thành. Nhưng mà lần lượt Thầy sẽ hướng dẫn cho các bác phải giữ gìn từng
chút của giới luật. Chứ đâu phải nói suông suông được. Nói thì nó dễ nhưng mà
phải ôm từng pháp, phải giữ gìn giới luật thì chúng ta mới thực hiện được. Có
phải không? Các con thấy đi phải lần lượt từng bước từng bước, chứ không thể.
Nhưng đưa lên cái pháp này để cho các cụ, vì cái cơ thể của các cụ ngày nay nó
mạnh chứ ngày mai nó đau ốm. Nó nhức nhối chỗ này không chừng, nhức nhối chỗ
kia không chừng, hoặc là nó chết thình lình chưa có xong.
(04:01) Cho
nên nó có cái pháp an ổn các cụ để giữ cái tâm mình bất động trước khi mà mình
chưa có hoàn thành được cái gì hết. Nó đỡ cho các cụ để khi mà chúng ta trong
cái cận tử nghiệp, chúng ta có cái pháp chống đối như một cái thanh gươm hùng
kiếm, mà chúng ta nắm trong tay. Thì ác pháp đến, chúng ta có thể mà chặn nó đứng
ở ngoài cổng mà nó không vào được, nó không xâm chiếm được. Nhờ đó mà các bác,
các cụ lớn tuổi người ta tin tưởng. Lòng tin tưởng người ta, người ta nắm cái
pháp Như Lý Tác Ý đó mà người ta chống trả. Chứ không khéo người ta không có
pháp nào, thì người ta chịu trong nghiệp lực nó lôi đi.
Các con thấy
phương pháp của Phật rất tuyệt vời đó. Nó dám khi mà chúng ta chưa có gì hết,
mà nó dám dạy cho chúng ta nắm được cái phương pháp Như Lý Tác Ý, để mà chúng
ta đối với cái nghiệp. Nó ghê gớm lắm. Vì vậy mà cái lòng tin của các bác, các
chú, Thầy chỉ kêu gọi các bác, các chú là luôn luôn gặp lúc nào mà cái sự đau
khổ nó đến với các bác, các chú thì hãy gọi Thầy. Các bác, các chú có nghe
chưa? Gọi Thầy để làm gì? Để thêm cái Tín Lực, cái lòng tin đó, để mà Thầy trợ
giúp cho cái lòng tin của các bác, các chú. Chứ còn nếu không thì các bác, các
chú làm sao chịu nổi, chịu nổi cái nghiệp.
Các con nghe
Thầy dặn hồi mai chưa? Đó là như vậy, rõ ràng là Thầy quyết định là có cái niềm
tin rất lớn. Và từ đó, khi mà các bác, các chú còn sống, lần lượt Thầy có những
bức thơ để Thầy gửi cho các bác, các chú là khuyên họ cố gắng phải giữ gìn những
giới luật gì. Thì các con biết đây là nó phải thực hiện từng chút, từng chút của
nó. Để khi mà còn sống, mà đến khi chúng ta hoàn thành được cái con đường, mà
chúng ta làm chủ bốn sự đau khổ này. Đó là cách thức tu như vậy đó.
Nhưng mà Thầy
biết phải là khích lệ người ta như thế nào, giúp đỡ cho mọi người như thế nào?
Để cho tình Thần người ta vững mạnh, người ta vững chắc, để người ta đạt được
cái mức tu tập làm chủ người ta, ngay từ cái phút đầu vẫn làm chủ được. Do những
cái lời hỏi này nó rất là thực tế và cụ thể. Cho nên nghe Bát Thành thì chúng
ta mừng quá, có một pháp duy nhất, khỏi cần tu nhiều pháp, thì sướng quá rồi. Tối
ngày ngồi, cây chổi mà quét thì ngon quá rồi. Nhưng mà không ngờ cầm cây chổi
mà quét, mà để đi đến khi mà mình còn sức khỏe, mà mình như các bác thì phí phí
uổng. Mình phải tập những pháp nào cho nó căn bản hơn.
Còn các bác
bây giờ chỉ còn có cầm cây chổi mà quét đỡ mà thôi. Nhưng mà nhờ cái Tín Lực,
nhờ cái lòng mà tin ở Thầy. Và cái niềm tin đó gặp những cái khó khăn thì cứ gọi
Thầy, để cái tưởng của các bác mới bắt gặp cái niềm tin đó, nó bắt gặp được cái
từ trường. Từ đó nó hiện ra những cái điều kiện mà các bác mong muốn, nó làm
cho cái niềm tin đó tin sâu hơn. Cho nên nó át, tức là nó dẹp đi những cái nghiệp
lực của các bác đang dày vò trên thân tâm của các bác, các cụ. Các con hiểu điều
đó không? Đó là Thầy đã biết được cái tâm niệm đó, mà Thầy đã cái tình cảm đó
mà Thầy đã đem mình để mà làm các điều này cho các bác, các cụ.
(06:47) Cho
nên các vị còn tuổi trẻ thì hãy tập tu từ lần lượt từ chín cái món ăn này chúng
ta phải tập tuần tự hết. Và đồng thời cho đến khi mà Thầy thấy được, bây giờ cần
ôm một cái pháp nào trong tám cái pháp này mà đi, thì Thầy sẽ chỉ đạo cho mấy
con sẽ đi trong cái pháp này. Tức là mở cái cuộc chiến đấu tận cùng của trận giặc
sinh tử là cái người tuổi trẻ. Còn cái người tuổi già thì bây giờ cầm cây chổi
mà quét đỡ cái hột rác nào là đỡ hột rác nấy thôi. Chứ chưa có phải mà mấy bác,
mấy chú, mấy cụ mà già mà tu tập được. Các con hiểu điều đó. Đó thì hôm nay được
nghe những lời Thầy dạy và những lời tâm huyết để các con hiểu được cái đường lối
của đạo Phật. Nó rất thực tế để chiến đấu cái mặt trận sinh tử, để làm chủ bốn
sự đau khổ của kiếp người.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét