30- XẢ VÔ LƯỢNG TÂM NGỦ
E- XẢ VÔ
LƯỢNG TÂM NGỦ: ngủ
là một trong năm thứ “ngũ dục lạc” khiến cho ta thích thú, ham ngủ. Ngủ cũng là
trạng thái ngu si, mê muội, bần thần, rã rượi, lười biếng. Cho nên, người lười
biếng là người ham ngủ. Ăn chơi trác táng, cờ bạc, rượu chè, thức khuya, làm việc
quá nhiều cũng sanh ra buồn ngủ.
Trong việc
tu tập thiền định thì ngủ có nhiều cấp độ:
1- Hôn trầm: ngồi một lúc là gục xuống, rồi
lại ngẩng lên.
2- Thùy
miên: cúi đầu
xuống, quẹo cổ qua một bên và ngủ thiếp đi.
3- Hôn tịch: lúc mê, lúc tỉnh, mơ mơ màng
màng. Ví dụ: ý tu tập đếm hơi thở mà lúc nhớ, lúc quên.
4- Vô ký: chợt quên. Khi quên thì tâm
không còn tĩnh giác, vọng niệm liền khởi.
5- Ngoan
không: vô ký
kéo dài là ngoan không, còn gọi là không ngơ.
Ngoan không
là nguyên nhân phát sinh ra trí tuệ Tưởng giải.
Phật dạy
người mới tu phải tu Chánh Niệm Tỉnh Thức, đi kinh hành nhiều (làm cho sức tỉnh thật mạnh),
trên thân quán thân theo hành tướng ngoại để sức quán cho vững, và không rơi
vào hôn trầm, thùy miên, hôn tịch, vô ký. Không lo tu tập tỉnh thức mà lo ngồi
kiết già quán hơi thở, đặt đề mục, ngồi quá lâu cơ thể mỏi mệt, thì hành giả sẽ
thiếp dần trong trạng thái mỏi mệt, mất khả năng suy tư, làm cho ngu si, tu
hành lạc nẻo mà không hay biết. Cho nên, tất cả những loại ngủ này đều gọi
chung là si thiền, si định. Người tu theo tà thiền, định tưởng thường rơi vài
năm loại ngủ này, không sao tránh khỏi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét