63- TU TẬP SỨC ĐỊNH TĨNH ĐỂ TRỢ GIÚP XẢ TÂM
(13:36) Nhưng
cái hiểu biết của mấy con, thì nó chưa phải là đủ cái lực, nó chưa đủ cái lực.
Cho nên khi mà chúng ta hiểu biết cái giới luật đức hạnh. Đức Phật dạy cái Đức
Hiếu Sinh, cái lòng thương yêu của chúng ta. Cái lòng thương yêu của chúng ta,
nó sẽ đối xử với tất cả các cái pháp xung quanh chúng ta, nó đem lại cái sự
bình an cho chính cái thân tâm của chúng ta. Nhưng khi mà các ác pháp đó nó có
một cái lực, cái nghiệp lực nó rất mạnh. Cho nên nó tác động vào thì chúng ta bị
dao động liền.
Cho nên nói
tôi cũng hiểu, tôi cũng biết thương yêu. Nhưng mà tại sao khi mà người ta chửi
mắng, hay là nói oan ức tôi, tôi chịu không nổi, tôi bị dao động tâm tôi liền.
Tại vì mấy con chưa có đủ cái bình tĩnh, cái sức định lực. Cho nên mấy con bị
dao động. Vậy thì muốn cho mình có được cái sức bình tĩnh, cái sức định lực đó,
thì mình phải tu tập cái gì? Đó là mình phải tu tập tỉnh thức, nó mới có cái sức
định tĩnh.
Thì mấy con
thấy từ cái chỗ mà chúng ta có cái tri kiến giải thoát bằng giới luật đức hạnh.
Cái tri kiến đó nó giúp đỡ chúng ta, để chúng ta thông suốt mà thôi, chứ chúng
ta chưa đủ cái lực. Vậy thì chúng ta phải tu tập thêm để chúng ta có một cái lực.
Cái lực đầu tiên đó là cái đạo lực, cái đạo lực để mà chúng ta, cái ác pháp tác
động chúng ta, tâm ta không dao động.
(15:03) Vậy
thì các con thấy mình có hai phần: một phần triển khai tri kiến hiểu biết. Rồi
một phần phải cần, phải tập cho mình có cái định lực. Tức là phải tập tỉnh thức.
Mà tập tỉnh thức là tập như thế nào? Phải tập nhiếp tâm và an trú tâm. Nhiếp
tâm được thì nó mới có định lực, nhiếp tâm không được thì làm sao có định lực?
Vậy thì hôm
nay mấy con nhiếp tâm đó, để mà xét lại cái tâm của mình, trong khoảng thời
gian 30 phút cho đến một giờ, mấy con có làm được cái khoảng thời gian đó không
có niệm không? Nếu mà không có niệm, thì mấy con khoảng thời gian từ 30 phút đến
một giờ mà an trú được, nhiếp tâm và an trú được trọn vẹn đó. Thì mấy con đã có
một cái lực, cái lực sức tỉnh thức, cái lực định. Còn chưa được thì phải tập lại,
tập căn bản.
(15:47) Bây
giờ thí dụ như chẳng hạn: bây giờ 30 phút, 1 giờ đồng hồ mấy con chưa đạt được.
Thì mấy con phải lui lại tu tập 30 phút. Mà 30 phút mấy con tu tập còn niệm khởi
ở trong đầu của mấy con. Thì lúc bây giờ mấy con lui lại còn 10 phút. Mà 10
phút còn thì lui lại 5 phút. Mà 5 phút còn, lui lại 1 phút. Mà 1 phút mà còn,
thì chỉ còn có một hơi thở hít vô và thở ra, hay hoặc là đưa cánh tay ra, cánh
tay vào một lần mà thôi. Thì như vậy không lẽ một lần như vậy mà mấy con còn có
niệm sao? Đó là cái sức căn bản.
Còn tu mà ngồi
đây 30 phút, 1 giờ mà vẫn có thỉnh thoảng một, hai niệm xen vào thì sẽ không có
chất lượng. Tu tập như vậy là tu tập sai! Mà từ lâu tới giờ, thì mấy con ngồi
thì Thầy thấy ngồi từ 30 phút, 1 giờ chứ không có ít. Nhưng mà cái chất lượng ở
trong cái tâm của mấy con, để được cái sự nhiếp tâm và an trú thì mấy con không
có, còn con số không.
(16:41) Hôm
nay Thầy sẽ kiểm tra lại những cái điều này, để sắp xếp cho mấy con tu từ cái
cơ bản nhất của mấy con, để mấy con đi lên. Chứ không thể để như thế này, mà để
đào tạo cho mấy con trở thành một người mà làm chủ sanh, già, bệnh, chết. Thì mấy
con hoàn toàn không biết đời nào mấy con làm chủ được.
Rồi cái hình
thức tu sĩ, cái hình thức vào đây tu tập, nhưng cuối cùng chúng ta chẳng được
gì, rất uổng một cuộc đời của chúng ta! Tu cho được, phải làm cho được, để nói
lên tiếng nói rằng: chúng ta là những con người được theo đạo Phật, đã làm chủ
được sự đau khổ chính bản thân của chúng ta.
(17:14) Hôm
nay là Thầy về đây, là vì muốn sắp xếp lại cái sự tu tập cho mấy con. Để mấy
con không còn mất thì giờ. Nghĩa là năm nay, cuối năm nay, thì mấy con phải có
người, phải có tu tập có đủ Tứ Thần Túc. Vậy thì trong cái lớp của chúng ta hiện
giờ có mặt trước mặt Thầy đây, có người nào mà đã tu tập được 30 phút nhiếp tâm
không có niệm khởi, mấy con dơ tay lên Thầy xem coi có người nào được chưa?
Không có niệm khởi, rồi Thầy sẽ, còn ai nữa không?
Bây giờ sắp
lớp đàng hoàng mấy con. Cái người nào mà không niệm khởi, suốt cái thời gian 30
phút mà không niệm khởi thì mấy con ghi. Mấy con cho Thầy biết, Thầy ghi, để Thầy
sắp xếp cái lớp cho mấy con tu cho đúng cái cơ bản của mấy con. Và Thầy còn kiểm
tra trở lại, chứ không phải là mấy con nói rồi Thầy không kiểm tra, Thầy còn kiểm
tra lại.
Còn ai nữa
không con? Người nào, ở trong này người nào mà 10 phút không niệm khởi? 10
phút.
Con pháp
danh gì con?
Tu sinh
Gia Quang: Dạ, thưa
con pháp danh Gia Quang.
Trưởng
lão: À, rồi. Còn ai
nữa không con? 10 phút.
Tu sinh
Giác Thức: Dạ! Thưa
Thầy Giác Thức.
Trưởng
lão: Giác Thức hả
con?! Còn ai nữa không con?
Người nào mà
nhiếp tâm không niệm khởi trong 5 phút? Có người nào được không? Cứ giơ tay! 5
phút, 5 phút thôi!
- Thanh Quang hả con? Rồi. Con!
Tu sinh
Gia Hạnh: Gia Hạnh.
Trưởng
lão: Gia Hạnh hả?
Còn bên kia con?
Tu sinh
Thiện Hoa: Dạ thưa
con Thiện Hoa.
Trưởng
lão: Thiện Hoa. Còn
ai nữa không con? Con hả con?
Tu sinh
Nguyên Trung: Thưa
con, dạ, nguyên Trung.
(18:58) Trưởng
lão: Nguyên Trung. Còn ai nữa không con?
Bây giờ đến
một phút mấy con, người nào mà nhiếp tâm trong một phút không niệm khởi? Con hả
con, pháp Châu hả con?
Tu sinh
Pháp Châu: Dạ
Trưởng
lão: Còn ai nữa
không con? 1 phút không niệm khởi?
30 giây, có
người nào 30 giây, nhiếp tâm trong 30 giây không niệm khởi không? Không có hả?
30 giây, tên gì con?
Tu sinh
Gia Khánh: Dạ con
Gia Khánh ạ.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét