84- NHIỆT TÂM ĐỂ XẢ TÂM
(59:01) Cho
nên cái giai đoạn đầu mà chúng ta tu tập là cái giai đoạn mà chúng ta phải có một
cái nhiệt tâm, cái nhiệt tâm nhiệt huyết của mình chứ còn thiếu nhiệt tâm nhiệt
huyết của mình thì không được, thì trong cái pháp nào tu hành cũng phải có nhiệt
tâm.
Bây giờ muốn
xả bỏ cái ly dục, ly ác pháp đi, xả bỏ cái đó đi. Cái tâm nó khởi ra thương nhớ
này, nhớ con, nhớ cái hoặc là lo cho thằng này, lo cho đứa kia thì chúng ta là
người đã tu rồi thì phải quyết tâm xả bỏ. Có cái nhiệt tâm xả bỏ thì mới xả được,
còn chúng ta nói xả mà cái tâm chúng ta không nhiệt huyết xả thì chúng ta khó
mà xả được, không phải chuyện dễ. Cho nên nếu mà ngày hôm nay chúng ta xả chưa
được sạch thì nó còn cái niệm nó khởi lên, như vậy chúng ta phải thấy rằng
chúng ta chưa có nhiệt huyết, chúng ta còn kém nhiệt huyết, còn kém cái nghị lực
chưa có xả được.
Nó trói buộc
chúng ta rõ ràng mà tại sao chúng ta phải sướt mướt với nó, phải theo nó để mà
đau khổ với nó như vậy, chúng ta không cứu mình ra được sao? Cho nên chúng ta
thấy rằng chúng ta là cái người chưa đủ gan dạ, bị nó lôi kéo mà chúng ta không
thấy, cho nên chúng ta phải mạnh dạn và cương quyết, đời chúng ta không còn có
gì nữa mà phải đổi lấy nó bằng máu và nước mắt của chúng ta trong cái sự tranh
đấu, không được để chúng chiến đấu giành cái tâm của chúng ta được, để luôn
luôn lúc nào cái tâm chúng ta cũng phải thanh thản. Chứ còn nếu mà để cho chúng
ngự trị ở trong đó thì nó dày xéo ở trên đó, nó làm cho chúng ta nhớ thương cái
này, cái nọ, cái kia. Chúng ta nào là hối hận cái này, cái nọ kia, đó là chúng
ta đã tự giết mình chứ không phải là tự cứu mình.
Chúng ta tu
theo Đạo Phật chúng ta phải tự cứu mình bằng cách nhiệt tâm của chúng ta, quyết
định là phải dứt bỏ, quyết định là phải xả bỏ, từ giã nó, dứt khoát không có để
trong tâm chút nào. Luôn luôn lúc nào cũng giữ gìn cái tâm thanh thản tức là
cái Định Sáng Suốt đó. Cho nên phải đem hết cái nhiệt tâm mà tu chứ còn nếu mà
không đem hết cái nhiệt tâm mà tu thì không ai tu cho mình.
Đức Phật bảo: “Các
con tự thắp đuốc lên mà đi”, tức là đem hết cái nhiệt tâm của mình ra để mà
chiến thắng với nó. Đây là một cuộc đấu tranh, một cuộc chiến đấu với nhau, mà
nếu mà chúng ta không đem hết cái nghị lực, sức lực của mình ra để chiến đấu
thì mình khó chiến thắng được mặt trận này.
Bởi vậy
trong bước đường tu tập Thầy thấy hầu hết các con thiếu cái nhiệt tâm. Người
nào mà tu đến giờ này mà không hết vọng tưởng là thiếu nhiệt tâm đối với vọng
tưởng. Người nào mà tu tới giờ này mà chưa xả được cái tâm tham, sân, si, phiền
não, đau khổ, chưa ly dục, ly ác pháp thì đó là thiếu nhiệt tâm. Nếu mà có nhiệt
tâm thì chúng ta đã xả sạch quách rồi, không còn có tới giờ này. Đem hết nhiệt
tâm vì chúng ta còn gì nữa, coi như thân của chúng ta tuy sống chứ đã chết rồi,
cho nên đem hết cái nhiệt tâm của chúng ta ra để mà chúng ta xả, xả cho sạch
thì từng đó chúng ta mới thấy được con đường của đạo, nó mới có kết quả.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét